Chùm thơ Hương xưa 1- NTH
Phố núi...
Chùm thơ Hương xưa 1...
( NTH)
Bạn Thanh Quang có giới thiệu đến Phố núi và bạn bè chùm thơ 5 bài của một người bạn tên N.T.H. Chùm thơ như những lời tự sự buồn man mác, tiếc nuối một thời yêu thương đã xa,...
Tôi nhớ thu qua cũng dạo nầy .
Lúc còn sống giữa tuổi thơ ngây .
Tình thương ấp ủ thời hoa mộng .
Trong nắng reo vui theo khói mây .
Rồi nay tập tểnh làm thi sĩ .
Thì mộng ngày xanh đã héo tàn .
Ánh nắng hồng lên hoang thế kỷ .
Tô màu ảm đạm cảnh ly tan .
Người cũ xa rồi xa thật xa .
Lòng tôi còn luyến chút hương qua .
Dù nay hai kẻ về đôi ngã .
Nhưng bóng hình xưa vẫn đậm đà .
Đã tàn rồi giấc mộng ngày xanh .
Người trai sầu mộng đất kinh thành .
Nhưng tôi vẫn nhớ lời ai bảo .
Thôi hãy quên đi, anh hởi anh …
Đừng nhớ làm chi chuyện não lòng .
Mối tình tan vỡ một chiều Đông .
Hãy tìm quên lãng theo năm tháng .
Và nắng chiều lên nhuộm sắc hồng .
Biết nói gì đây phút biệt ly
Ngày mai có kẻ biệt kinh kỳ
Xin đừng quên một người nơi ấy
Vẫn ngóng trong về một hướng đi
Đã mấy mùa hoa mang nhớ thương
Lời người xưa vẫn vọng hơi buồn
Nhớ người tôi viết lời tâm sự
Kể chuyện ân tình tôi trót vương
Thương nhớ nhiều thêm vạn nỗi sầu
Thuyền đơn lạc bến biết về đâu
Người ơi kỉ niệm buồn nhung nhớ
Mộng ước tàn theo chuyện buổi đầu
-N.T.H.-
Đừng hỏi vì sao tôi lặng yên .
Để người năm tháng nhớ thương thêm
Bao nhiêu mơ ước đành câm lặng.
Sầu đọng trên đôi mắt dịu hiền .
Đừng hỏi vì sao tôi hững hờ .
Tình người đẹp tựa một bài thơ .
Tôi đi giữa cuộc đời sương gió .
Nào dám cùng ai hẹn đợi chờ
Dù chẳng gần người tôi vẫn hay .
Bao đêm thao thức suốt canh dài
Bên trời có một người con gái
Thầm nhủ thương tôi đến trọn đời .
Tôi biết chiều về trên lối nhỏ .
Có người gọi mãi đến tên tôi .
Chuyến xe chiều ấy quên hay nhớ .
Tôi vẫn thương ai suốt cuộc đời .
Thương nhớ nhiều chi để xót xa .
Vì tôi một kẻ sống không nhà .
Thôi người đừng ước câu thề hẹn .
Vết tích rồi thời gian phôi pha
Có ai xuôi về miền Long an
Cho gửi lời tôi đến với nàng
Đã mấy mùa qua nhiều cách biệt
Bên trời vẫn đợi gió xuân sang
Thưở ấy quen người buổi chớm thu
Tóc mây hoen dấu bụi sông hồ
Mắt buồn chứa vạn niềm u uẩn
Màu áo xanh từ đó đợi chờ
Mà vẫn hững hờ để khổ đau
Vì tôi đã trót tự thu nào
Người ơi nếu có bao giờ hiểu
Đã cách ngăn nhiều biết nói sao
Người có bao giờ nhớ đến tôi
Những lời bóng gió ý xa xôi
Đến nay thì đã đâu còn nữa
Tôi vẫn còn thương đến trọn đời
Nhiều tiếc thương rồi để biệt ly
Ngày mai trong nắng đẹp kinh kỳ
Có người con gái âm thầm khóc
Nhìn bóng mùa xuân trở gót đi.
N.T.H.
( NTH)
Bạn Thanh Quang có giới thiệu đến Phố núi và bạn bè chùm thơ 5 bài của một người bạn tên N.T.H. Chùm thơ như những lời tự sự buồn man mác, tiếc nuối một thời yêu thương đã xa,...
Tôi vẫn nhớ
Thơ tôi viết giữa đêm buồn khuya vắng
Gửi đến người trọn vẹn nỗi sầu thương
Tình trái ngang lối mộng rẽ hai đường
Tôi vẫn nhớ bóng hình sầu vạn kỷ
Mây mùa thu vẫn trôi về vạn lý
Nhưng tình người còn sống mãi trong tôi
Kỷ niệm buồn chôn tuổi mộng đôi mươi
Trang lưu bút trở thành thi hận sử
Tôi muốn quên những gì trong quá khứ
Đón tình yêu mới đến dựng tương lai
Nhưng lối xưa còn in đậm gót hài
Con đường cũ vẫn còn bao kỷ niệm
Có những khi hoàng hôn phai sắc tím
Đón thu về tôi thoáng thấy cô đơn
Mộng ngày xanh như ảo ảnh chập chờn
Lầu hạnh phúc chỉ là trong tưởng tượng
-N.T.H.-
Gửi đến người trọn vẹn nỗi sầu thương
Tình trái ngang lối mộng rẽ hai đường
Tôi vẫn nhớ bóng hình sầu vạn kỷ
Mây mùa thu vẫn trôi về vạn lý
Nhưng tình người còn sống mãi trong tôi
Kỷ niệm buồn chôn tuổi mộng đôi mươi
Trang lưu bút trở thành thi hận sử
Tôi muốn quên những gì trong quá khứ
Đón tình yêu mới đến dựng tương lai
Nhưng lối xưa còn in đậm gót hài
Con đường cũ vẫn còn bao kỷ niệm
Có những khi hoàng hôn phai sắc tím
Đón thu về tôi thoáng thấy cô đơn
Mộng ngày xanh như ảo ảnh chập chờn
Lầu hạnh phúc chỉ là trong tưởng tượng
-N.T.H.-
Đôi ngã
Mây trắng chiều nay trôi lững lờ .
Nắng buồn hoen lệ khóc duyên thơ .
Người xưa tình cũ đâu còn nữa ?
Ánh măt thương sầu thôi ước mơ .
Nắng buồn hoen lệ khóc duyên thơ .
Người xưa tình cũ đâu còn nữa ?
Ánh măt thương sầu thôi ước mơ .
Tôi nhớ thu qua cũng dạo nầy .
Lúc còn sống giữa tuổi thơ ngây .
Tình thương ấp ủ thời hoa mộng .
Trong nắng reo vui theo khói mây .
Rồi nay tập tểnh làm thi sĩ .
Thì mộng ngày xanh đã héo tàn .
Ánh nắng hồng lên hoang thế kỷ .
Tô màu ảm đạm cảnh ly tan .
Người cũ xa rồi xa thật xa .
Lòng tôi còn luyến chút hương qua .
Dù nay hai kẻ về đôi ngã .
Nhưng bóng hình xưa vẫn đậm đà .
Đã tàn rồi giấc mộng ngày xanh .
Người trai sầu mộng đất kinh thành .
Nhưng tôi vẫn nhớ lời ai bảo .
Thôi hãy quên đi, anh hởi anh …
Đừng nhớ làm chi chuyện não lòng .
Mối tình tan vỡ một chiều Đông .
Hãy tìm quên lãng theo năm tháng .
Và nắng chiều lên nhuộm sắc hồng .
Kỷ niệm buồn.
Mấy đoạn thơ sầu một trái ngang
Người ơi tôi ép lệ đôi hàng
Nhìn nhau lần cuối rồi xa cách
Nuối tiếc mộng mình sớm dở dang
Mấy đoạn thơ sầu một trái ngang
Người ơi tôi ép lệ đôi hàng
Nhìn nhau lần cuối rồi xa cách
Nuối tiếc mộng mình sớm dở dang
Biết nói gì đây phút biệt ly
Ngày mai có kẻ biệt kinh kỳ
Xin đừng quên một người nơi ấy
Vẫn ngóng trong về một hướng đi
Đã mấy mùa hoa mang nhớ thương
Lời người xưa vẫn vọng hơi buồn
Nhớ người tôi viết lời tâm sự
Kể chuyện ân tình tôi trót vương
Thương nhớ nhiều thêm vạn nỗi sầu
Thuyền đơn lạc bến biết về đâu
Người ơi kỉ niệm buồn nhung nhớ
Mộng ước tàn theo chuyện buổi đầu
-N.T.H.-
Đừng hỏi vì sao
Đừng hỏi vì sao tôi lặng yên .
Để người năm tháng nhớ thương thêm
Bao nhiêu mơ ước đành câm lặng.
Sầu đọng trên đôi mắt dịu hiền .
Đừng hỏi vì sao tôi hững hờ .
Tình người đẹp tựa một bài thơ .
Tôi đi giữa cuộc đời sương gió .
Nào dám cùng ai hẹn đợi chờ
Dù chẳng gần người tôi vẫn hay .
Bao đêm thao thức suốt canh dài
Bên trời có một người con gái
Thầm nhủ thương tôi đến trọn đời .
Tôi biết chiều về trên lối nhỏ .
Có người gọi mãi đến tên tôi .
Chuyến xe chiều ấy quên hay nhớ .
Tôi vẫn thương ai suốt cuộc đời .
Thương nhớ nhiều chi để xót xa .
Vì tôi một kẻ sống không nhà .
Thôi người đừng ước câu thề hẹn .
Vết tích rồi thời gian phôi pha
-N.T.H.
Ngăn cách
Có ai xuôi về miền Long an
Cho gửi lời tôi đến với nàng
Đã mấy mùa qua nhiều cách biệt
Bên trời vẫn đợi gió xuân sang
Thưở ấy quen người buổi chớm thu
Tóc mây hoen dấu bụi sông hồ
Mắt buồn chứa vạn niềm u uẩn
Màu áo xanh từ đó đợi chờ
Mà vẫn hững hờ để khổ đau
Vì tôi đã trót tự thu nào
Người ơi nếu có bao giờ hiểu
Đã cách ngăn nhiều biết nói sao
Người có bao giờ nhớ đến tôi
Những lời bóng gió ý xa xôi
Đến nay thì đã đâu còn nữa
Tôi vẫn còn thương đến trọn đời
Nhiều tiếc thương rồi để biệt ly
Ngày mai trong nắng đẹp kinh kỳ
Có người con gái âm thầm khóc
Nhìn bóng mùa xuân trở gót đi.
N.T.H.
Mấy khổ thơ này mang cảm giác quen thuộc...Mang hơi hướng như thơ của TTKH.
Trả lờiXóaRất cảm ơn bạn Quang Trung Trịnh đã chia sẻ nhé !
Trả lờiXóa( cho xin thứ lổi ghi đây muộn, không phải vô tình bởi " dốt " thôi )
Chúc vui vẽ .