Góc vắng- Thụy Du
Phố núi...
Góc vắng
Cái góc vắng sao đìu hiu quá vậy
Nơi cuộc người khắc khoải ưu tư
Cuộc tình xa có còn lại khúc ru
Hay chỉ là thiên thu u uất
Người đi qua, đời tôi góc khuất
Lời thơ buồn tự lúc chia xa.
Ừ cô đơn tôi mới chợt hiểu ra
Tiếng ngân nga, chuông chiều lắng đọng
Kể từ ấy, mất rồi khát vọng
Xa thật xa tình chỉ phù du
Nửa hồng tâm, hoang tịch âm u
Tôi mình tôi, thu về góc vắng
Thụy Du
0 Comment: