Cuộc Người- Thụy Du
Phố núi...
Cuộc
Người
Em tất bật giữa dòng đời toan tính.
Chạy theo thời gian phũ kín cuộc người
Không như xưa in dấu nụ cười
Hồn nhiên của...một thời thơ dại
Cuộc trần khiến xui, em bước chạy
Theo xa hoa, phù phiếm, hảo danh
Nơi góc này còn chỉ một riêng anh
dấu chua xót, trong khoảng miền vô cực
Anh muốn níu em, thôi rơi vào đáy vực
Nơi rẫy đầy giả dối chực chờ.
Nhưng trong em, anh chỉ còn một bóng mờ
Thực hư nỗi ngờ phũ đặc.
Để trong anh giữa yêu thương và phó mặc
Giằng xé, đớn đau ở cung bậc hồng tâm
Chỉ biết đêm về với khấn nguyện lâm râm
Cuộc người trăm năm, một lần em quay lại
Thụy Du
0 Comment: