Đêm cùn...Độc thoại- Thụy Du
Phố núi...
Đêm cùn …độc thoại
Mùa thu thì đã đi qua
Đêm mùa đông nghe dài dằng dặc
Giá như ta đến bật
đốm lửa nhỏ nhoi đặt vào quả tim Người
Sưởi ấm lại nụ cười.
Để phút thăng hoa không còn ái ngại
Bài thơ cũ nát nhàu cùng viết lại
Trong ngôi nhà từng tồn tại dấu yêu thương…
Mùa thu thì đã đi qua
Đêm mùa đông nghe dài dằng dặc
Giá như ta đến bật
đốm lửa nhỏ nhoi đặt vào quả tim Người
Sưởi ấm lại nụ cười.
Để phút thăng hoa không còn ái ngại
Bài thơ cũ nát nhàu cùng viết lại
Trong ngôi nhà từng tồn tại dấu yêu thương…
Thuydu
Từng cọng tóc rối ngang qua
Như đêm mùa đông trong ngôi nhà thiếu lửa
Cái ủ ấm nát nhàu bài thơ cũ
Anh gấp lại lòng mình sau những phút thăng hoa...
Thynguyen81
Từ những giây phút bất ngờ
Em lại tập tênh trong miền sáng tối
Ta nghe chơi vơi trong làn tóc rối
Khoảng độc thoại người cùn kiệt thanh âm…
Thuydu
Em lại tập tênh trong miền sáng tối
Ta nghe chơi vơi trong làn tóc rối
Khoảng độc thoại người cùn kiệt thanh âm…
Thuydu
Anh trở về độc thoại với khoảng anh
Sau những tượng đài âm thanh kiệt cùng chát đặc
Ngày qua như phép cộng trừ dư lệch
Lại thấy tập tênh mảng sáng tối quá giờ…
Thynguyen81
Sau những tượng đài âm thanh kiệt cùng chát đặc
Ngày qua như phép cộng trừ dư lệch
Lại thấy tập tênh mảng sáng tối quá giờ…
Thynguyen81
0 Comment: