Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Cuối cùng- Thụy Du


CUỐI CÙNG


Cuối cùng ai cũng phải đi.
Sinh từ cát bụi, sợ chi ngày về
Xác thân chỉ một tư hề
Chút hơi còn lại, ước thề chi đau



Ly bôi chẳng đợi kiếp sau.

Luân hồi nếu có, cỏ lau riêng mình.

Trần gian lỡ kiếp ảo hình.

Âm ty xin chớ chùng chình tiếc thương.



Chung nào dốc cạn tiêu tương.

Tiếc hồng tâm lạc, tơ vương luỵ phiền.

Riêng mình dạo chốn cửu tuyền.

Lâng lâng hồn nhẹ về miền hư vô.









Thiên thu tìm lấy ngây ngô

Chẳng phiền, chẳng luỵ, chẳng tô chét mình.

Rong chơi ngày tháng yên bình.

Giận hờn xoá hết, tình càng không nên.



Thuyền giong biển lớn mông mênh.

Tìm vui cùng sóng lênh đênh ngàn trùng.

Vượt qua nghiệt ngã bão bùng.

Hồn qua thiên cửu tựa tùng sơn lâm.







Tình ai mấy được trăm năm ?

Đời ai mấy được nghìn năm bạc đầu ?

Cuối cùng ai cũng qua cầu.

Mộ phần cỏ úa, lệ sầu làm chi ?



Tựu rồi có lúc biệt ly

Sinh sinh, hoá hoá tiếc chi hồng trần.

Đi... là xoá hết nợ nần.

Xin người thôi nhé, nào cần dối gian.









                      Thụy Du











COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian