Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Khúc hạnh thu 6 - Thụy Du

KHÚC HẠNH THU 6

------------------------------------ThụyDu----------




KHÚC HẠNH THU 6 - Thụy Du: Chờ nhau, TÍM LÒNG NỖI NHỚ, Ngày mai


Chờ nhau



Dường
như ta đã chờ nhau

Nửa đời cùng gặp để trao khúc tình.

Trái tim đâu chỉ có mình

Mà cần một nửa hoá hình thương yêu



Ngữ thơ, câu tứ tương tiêu

Sông sâu, bể rộng phiêu phiêu cuộc tìm

Gặp nhau nói hết nỗi niềm

Ngày xưa Hoàng Thị môi mềm bao năm ?



Ngõ đời vạn nẻo xa xăm

Ngõ tình ta vẫn trăm năm về miền

Đêm nguyên tiêu, xoá lời nguyền.

Hút heo rừng núi, vọng truyền mạch âm.




Tháng nào mưa giọt lâm thâm ?

Mà sao trong cõi hồng tâm ngập tràn

Tiếng yêu người thốt khẽ khàng

Bờ neo, bến đợi muộn màng ta trao



Trái tình như những vì sao

Chờ đêm loé sáng, nao nao tim người.

Xuyến xao từ nụ ai cười.

Rơi câu lục bát, còn mười chữ thương



Vần tình đốt sáng vầng dương

Soi tìm đáy giếng, sợi vương mây ngàn

Bên nhau dưới ánh trăng vàng

Hạnh thu đêm ấy, nhìn nàng trắng trong.




Dìu nhau về phố thong dong

Trái tim chờ để thả rong giữa đời.

Nắm tay đi tận cuối trời.

Nửa tim ta mãi đời đời cùng ai.



Rồi không còn phải chia hai

Rồi không còn phải đắng cay, tủi hờn.

Đêm không còn phải chập chờn

Mà say người nhé, tiếng đờn Thạch Sanh.





KHÚC HẠNH THU 6 - Thụy Du: Chờ nhau, TÍM LÒNG NỖI NHỚ, Ngày mai






TÍM LÒNG
NỖI NHỚ





Bằng lăng tím lối ai về


Như tím lòng ta, câu thề chờ đợi

Cánh nhạn nào - chao vời vợi

lạc giữa trời xanh, từng sợi hanh hao.



Ngụ ngôn tình – xưa ai trao ?

Mà sao chia xa, nghe nao hồn lạnh

Biết mưa đời – bao giờ tạnh ?

Để ta lại về kề cạnh như xưa.



Ru hời nỗi nhớ miền trưa

Lặng lẻ u buồn, song thưa mòn mỏi.

Âm thầm hình hài còm cõi

Một bóng, một hình lặng dõi người xa



Bể mịch mùng - trời bao la

Tha hương một đời, thiết tha hội ngộ

Bằng lăng nở tàn mấy độ ?

Xót xa nỗi lòng, nấm mộ người thương.



Nhện giăng mấy sợi tơ vương

Câu thơ rơi vần, mấy chương tình sử

Hỏi ai xưa – còn lưu giữ ?

Sợi ráng chiều thu, áng ngữ mù mây.



Tím bằng lăng – tim đắng cay

Ai nhớ thương ai, mùa sai tình lỡ

Đêm hoang sơ – tình bỡ ngỡ

Vào giấc hồng hoang từ thuở đợi chờ.




KHÚC HẠNH THU 6 - Thụy Du: Chờ nhau, TÍM LÒNG NỖI NHỚ, Ngày mai




Ngày mai



Tôi tin trái tim Em dành cho tôi là có thật
Dạt dào như sóng biển ru êm
Sóng hồn Em là khúc nhạc đêm đêm
Dỗ hồn tôi ngập đầy mộng mị.

Tôi tin Em dẫu trò đời dị nghị
Những ghét ganh, đừng để bị kị nghi
Trên đường đời ta cứ thẳng mà đi
Chẳng điều chi, ta lâm li bi đát

Tình yêu ta dành cho Em, luôn cồn cào biển khát
Mà biển thời mênh mông, bát ngát chẳng dừng
Ta chờ đợi Em, ở ngày đất nước từng bừng
Đêm khai hội, vang lừng sấm dậy

Trái tim ta trước sau như vậy.
Mãi mãi một con đường, chẳng cậy nhờ ai.
Có thể ở mỗi cung đường, chệch một nẻo sai

Nhưng ngày mai, vẫn là tương lai chờ đợi.





Tôi tin ở tận nơi xa vời vợi.
Hồng tâm Em, đang đợi ngày về.
Vọng vang đâu đây với những lời thề
Cội nguồn tràn trề, một dòng máu đỏ.

Quê hương gọi Em, đêm trăng tỏ.
Ta gọi Em từ vạn ngõ yêu thương.
Ngày mai rồi, sẽ thấy vầng dương.
Xua đêm tối, nhiễu nhương, lừa dối.

Ngày mai này, từ trong bóng tối.
Ta – Em sẽ không bối rối chuyện mình
Biển sẽ trào dâng với những ngọn sóng kình.
Đập tan muôn nghìn… phản trắc.



KHÚC HẠNH THU 6 - Thụy Du: Chờ nhau, TÍM LÒNG NỖI NHỚ, Ngày mai




Tôi tin Em, luôn sáng ngời trong vắt
Tin Em, hiểu những gút mắc dòng đời.
Tin Em, sẽ đốt lên ngọn lửa chói ngời
Trong đêm tối đời đời không đổi.

Ừ ! ngày mai nhé Em ta cùng dõi
Con đường ta đi, không mỏi nhịp tim.
Ta tin, từ trong những ánh mắt lặng im
sẽ bùng dậy, khúc vang lừng chim hót.

Nếu ở cuối cuộc đời, được hiến dâng lần chót
Ta cũng sẽ theo Em với nhịp gót dập dồn.
Đêm nay sao dạ ta lại bỗng bồn chồn ?
Có phải ngày mai, ngoài cồn bão nổi ?



Có phải ? từ thẳm sâu trái tim mình sẽ hỏi
Một niềm tin… mà ta đã mòn mỏi đợi chờ.
Ngày mai với những sự bất ngờ.
Ta được tự do, không lo đời tăm tối.

Ngày mai sẽ không còn điều giả dối.
Vì ta yêu Em, chung một lối đi về.
Trời hạnh thu, môi ta sẽ cận kề.
Nụ hôn cho nhau, không còn não nề ủ rũ

Tôi tin Em, như tin những điều xưa cũ
Tin câu chuyện dân gian, đo đủ lòng người.
Ngày mai đất nước lại rạng ngời
Ta lại mời nhau, trái tình chín đỏ.




               
Thụy Du




COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian