Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Chùm thơ về Quảng Trị- Huy Uyên

Chùm thơ về Quảng Trị

-------------------Huy Uyên----------------



Theo em về Quảng-trị- Huy Uyên

    Quảng-trị không còn anh và em




Tôi một đời con thuyền ra khơi

em bến đỗ đợi chờ mãi mãi

Quảng-trị ngày về xa ngái

để Thạch-hãn buồn mà trông người ơi .



Bên bờ Cổ-thành bạc màu đá gạch

đi về còn lại riêng tôi

chợ Sãi dấu lòng xa cách

Long-hưng nhớ thương vơi đầy .



Lối La-vang ruộng mía ngọt ngào

trái tim Mẹ cười cùng em quay lại

lên đồi sim chín lao xao

nhà-thờ-xưa đứng trông ai hoài mãi
.





Em có còn chờ tôi Hạnh-hoa-thôn

nắng mai trên hàng cau già ngủ sớm

tình trao cho người quên cả môi hôn

đi mãi quên cả bài thánh-kinh-buồn .



Ta bên nhau chạnh đời buốt lạnh

đường Gia-long dài sông tím trời đêm

Quảng-trị bây giờ không còn em

để phố buồn đến sầu mọc cánh .



Tội lòng em và cả cho tôi

ước một ngày về quê cũ

để xóm-đò-Ga cay đắng nhớ

Nhan-biều, Ái-tử bên kia sông xa trôi.
.





Biết khi nào quay về Quảng-trị

ấm lòng người bỏ xứ bao năm

giờ biết có ai đợi chờ không nhỉ ?

để em xa tôi theo tiếng gọi thầm .



Quảng-trị ơi giờ trăm nẻo xa xăm ...



               
Huy Uyên



Quảng-trị không còn anh và em- Huy Uyên




Xa Quảng-trị



Về Diên-sanh với em gái thật buồn

mỗi chiều bơ vơ trên đồi cát

để sầu lòng ai theo câu hát

tóc bay xuôi ngược ngã-ba-thôn .



Dặm đường dài theo phố chợ

nhà-thờ nằm im một mình

chắc em quên rồi ngày xưa lối nhỏ

thư gởi cho người từng khúc lặng im .



Con đường gió từng bay cùng lá

ngờ ai nhặt chép thành thơ

có phải em là biển cả

Mỹ-thủy xa kia ai mong chờ.





Có phải em từ phe-Tư

trải lòng ra đến trăm ngàn ngả

để phe-Nhất buồn tới bây giờ

tội nghiệp mối tình ai trao từ thuở .



Yêu người

chôn chặt hết rồi mà chưa nói

tơ vương trải lòng theo tiếng gọi

ngẫn ngơ nhớ hoài mình tôi .



Em bây giờ không là của tôi

mà là mây trời lang thang khắp nẽo

được mất rồi xa trôi

về cầm nụ hôn xưa mà níu kéo

xa người .





Buổi theo người về Bến-đá

ai một đời ngồi mãi bên cầu

vui buồn chi tình không bến đậu

soi bóng ai coi sông cạn tình sâu .



Ngược tình em lên Mai-đàn, Thượng-xá

rừng dài theo từng buổi mong chờ

tôi bạc tình em từ thuở

về lại đồi xưa lặng hái hoa-bơ-vơ .



Thôi trả tình em về với Cu-hoan

tiếp dài thêm đoạn sầu Trung-đơn, Hải-quế

bao năm xa rồi Quảng-trị

Diên-sanh còn lại ký-ức buồn.


 
                   
Huy Uyên




Xa Quảng-trị- Huy Uyên







Chiều bên kia sông Thạch-hãn




Chiều bên kia sông

tiếng chuông nhà thờ đổ

em sương khói tan mùa tiếc nhớ

vọng lại cùng ai bâng khuâng .



Ngày em bỏ tình ở lại

chia hai đớn đau xa xót riêng tôi

sáng chiều trông ngóng mãi

đã xa và em bỏ đi rồi .



"Chuông gọi hồn ai" cùng chiều

con chim trên cành giọng buồn hót mãi

Thạch-hãn đò trôi

bến cô liêu

dài chi mắt ai cho tình xa ngái

ngàn vạn miền yêu .





Xe đi, về mỏi mòn ai đón đợi

con lộ buồn xóm vắng em ơi !

giữa chiều lời kinh dài tiếng gọi

làng quê mãi nhớ thương người .



Bơ vơ trôi bông lục bình

vội qua sông mà xa xăm bến khác

nhớ ngày xưa em khóc

(đời em riêng anh) .



Bên sân mắt ai tím màu hoa khế

em có ngẫn ngơ vàng bóng người thương

gió cũng thay mùa bay lặng lẽ

em cầm trên tay một thập-tự-giá buồn .



Trời ơi sao lòng nghe chuông đổ

bên kia chim đã báo xa bầy

nắng rưng rưng đầu sân nhà ai ngày đó

để rớt thêm sầu vạn-cổ chiều nay.


 
                       
Huy Uyên




Chiều bên kia sông Thạch-hãn- Huy Uyên






Theo em về Quảng-trị



Theo em dặm dài về Quảng-trị

đường Gia-long ngủ lặng bên sông

bao năm xa gọi hoài nổi nhớ

xa khuất người ơi, muối xát trong lòng .



Đem cổ-thành cùng ai thao thức

về chợ Sãi từng đoạn đợi mong

bên kia Nhan-biều nắng rớt

tiếng chuông lẻ bạn trong chiều

đưa người sang sông .



Bước nhẹ theo phố rất buồn

đèn vàng nghiêng đêm chao bóng

người xưa đâu rồi

mà Quảng-trị hoài trông ngóng

đã đi rồi sao thêm đợi mong .




Đường xa những tháng ngày theo học

ai đón đưa trước cổng lớp Nguyễn-hoàng

để ai về mỗi chiều hong tóc

phơi nổi sầu riêng cho tôi mang .



Sáng mai xe qua cầu Lòn

ga nhỏ, vắng chở tình đi mà nhớ tiếc

Chúa về để tim ở lại La-vang

đường tàu bên đường tắp ngút .



Về Long-hưng mùa lúa vàng xanh ngát

ngã ba đợi chờ chiếc bóng người đi

lối qua Gia-độ cùng chiều ai hát

ơi em anh nói em nghe được gì ?





Theo em anh về Quảng-trị

bao nhiêu năm qua ai chết bên thành

trong mắt người vương dặm-sầu-thế-kỷ

để nhớ người đi khi tóc đang xanh .



Gọi em từ Mỹ-chánh tới Trung-lương

nhịp cầu chia bao mãnh đời theo năm tháng

xa cách nhau chi để lại dấu buồn

về Quảng-trị mà lòng đầy cay đắng .



Quảng-trị bây chừ lòng ai cháy bỏng !



                  
Huy Uyên



COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian