Không đề với Trịnh- NPV
Phố núi...
Không đề với Trịnh
(nhớ Trịnh nhân ngày viễn du 01-04)
(nhớ Trịnh nhân ngày viễn du 01-04)
Ngày qua, sông là quán trọ Phố như quen tiếng thở dài tình xưa xanh rêu lối ngõ cát bụi còn in dấu gầy... Giọt mưa ru đời đã mất đò ngang qua tiếng muôn trùng Tuổi thơ ơi ngôi giáo thất Mùa nắng lạ ôm mịt mùng Tủi buồn chiều hôm thức dậy Người đi đèn phố cơn mơ Ngỡ phôi pha từ dạo ấy xuân qua, hè muộn ơ hờ... |
Chợt vui một ngày đá cuội
trở mình đón lá thu vàng.
Em bước ra từ nguồn cội
Vai nghiêng che dấu muộn màng
Bên em sớm chiều hóa vội
lời ru quên hết muộn phiền.
Môi hôn ấm lời tình cuối
Lối về, ngày tháng không tên.
Ơn đời, đời cho ta thế
Sông xưa một chút hồn lay
Ngoài kia biển dâng mắt lệ
Thương nụ cười vương tóc mai…
NPV- 01.04.2012
trở mình đón lá thu vàng.
Em bước ra từ nguồn cội
Vai nghiêng che dấu muộn màng
Bên em sớm chiều hóa vội
lời ru quên hết muộn phiền.
Môi hôn ấm lời tình cuối
Lối về, ngày tháng không tên.
Ơn đời, đời cho ta thế
Sông xưa một chút hồn lay
Ngoài kia biển dâng mắt lệ
Thương nụ cười vương tóc mai…
NPV- 01.04.2012
Từ tình xưa xanh rêu quay về tuổi thơ mịt mùng,đến hiện tại ơ hờ, rồi
Trả lờiXóa"Chợt vui một ngày đá cuội-trở mình đón lá thu vàng..."
đá cuội trở mình,vậy là con tim đã vui trở lại rrồi phải không?!
Dù có che dấu muộn màng thì cuối cùng con chim cũng ddã vui trở lại, hi hi
Trả lờiXóaRe nặc danh 09:56 01/04/2012
Trả lờiXóaCon tim đã vui trở lại chỉ được sớm chiều thôi, rồi đâu vẫn lại hoàn đấy thôi:
" Ngoài kia biển dâng mắt lệ
Thương nụ cười vương tóc mai..."
Không biết có đúng tâm trạng Bác Nhụy không nhỉ
Một chút hồn lay cũng đủ cho ta ơn đời, dẫu biết rằng ngoài kia...
Trả lờiXóa