Thiếu phụ- Miền Ký Ức
Phố núi...
THIẾU PHỤ
Có những nổi buồn trôi trong sương
Lơ đãng ghé thăm người đàn bà cô độc
Đôi mắt hằn sâu những giấc mơ khô khốc
Môi vẫn luôn cười mà nước mắt viền mi
Có những tàn tro không thể gọi là gì
Âm ỉ cháy mà nhói nơi lồng ngực
Người đàn bà đêm đêm hoài day dứt
Về một miền ký ức đã dần xa
Có những người đã vội vã đi qua
Dẫm lên ta.
Một ngày trời bão nổi
Ta nhốt ta vào trong lồng ngực tối
Đau - một đời
hay khóc một đời đau
Người đàn bà với những thoáng hư hao
Đón ưu phiền như đón từng chén đắng
Tháng 7 mưa ngâu gieo sầu đêm trắng
Nức nở, tuôn trào bao ký ức đa đoan
Cạn ngày rồi khép lại nhé mi ngoan
Đong nước mắt cho đầy vào thinh lặng
Rồi quên nhé những tàn tro xa vắng
Buông cho đời thư thả nhẹ nhàng trôi
Miền Ký Ức
0 Comment: