Kiếp sau- Khúc Thụy Du
Phố núi...
KIẾP SAU
Mai tôi chết chỉ xin ai lần cuối.
Thắp cho tôi ba nén hương tàn.
Cùng đoàn người theo dấu chiếc xe tang..
Đưa tôi về nơi mồ sâu huyệt lạnh.
Nơi tôi về có gió mát trăng thanh.
Có hoa thơm cỏ lạ chốn tôi nằm.
Có ngàn sao cười cùng tôi lấp lánh.
Có gia đình, cha mẹ,...có người thân.
Đêm thinh lặng tôi ngồi nghe gió hát.
Nghe hồn yêu ...to nhỏ chuyện ái ân.
Nghe nỉ non ai oán ...lúc xa-gần.
Nghe trăng vàng thề hẹn suốt trăm năm.
Xin đừng khóc...
Hồn ơi !
Dù oan khuất.
Bởi đau thương đã trả hết cho đời.
Tìm thanh thản- ta về nơi gió cát.
Tìm thương yêu ...
Ta bỏ chốn dương trần.
Đất hãy ôm trái tim ta giá lạnh.
Và gió ơi !
Hôn lên mắt- môi này.
Khóe mi cay cho hương trầm nghi ngút.
Hồn vút bay ...
Lên tận chín tầng mây.
Có phải chăng ?..
Thiên đường nơi chốn ấy...
Nợ gian trần ...
Đã một kiếp trả vay...
Đời chán ngán ...
Ta xa rời dương thế.
Xin một lần ...
Được nhắm mắt- buông tay....
Khúc Thụy Du
0 Comment: