Lối đi- Hà An
Phố núi...
LỐI ĐI
Đường đi hai lối song song
Một bên bằng phẳng, bềnh bồng một bên
Cuộc đời cứ mãi lênh đênh
Bước chân chai sạn, gập ghềnh sỏi dăm
Có ai là kẻ tri âm
Có ai dõi mắt âm thầm xót thương
Xin ban kiếp sống vô thường
Để tìm một giấc miên trường tịnh êm
Đi tìm Bắc đẩu trong đêm
Dẫn đường hạnh phúc, lãng quên nhọc nhằn
Người người chạm lấy mùa xuân
Còn tôi hứng gió Đông quân rét về
Ngày mai cất bước xa quê
Để đàn trẻ dại, hiền thê lạc loài
Đời nghèo trời chẳng đoái hoài
Nên đành rứt ruôt đường dài mưu sinh
Nắng trưa dài trãi bóng hình
Lối về hẻm nhỏ một mình buồn hiu
Gác trọ- ly rượu trong chiều
Mâm cơm, một chén, một vài rau dưa
Cành mai vài nụ lưa thưa
Nằm trong xó xỉnh tiễn đưa tết tàn
Ngày vui thiên hạ vừa sang
Còn tôi năm mới nặng mang gánh gồng
Hà An ( 2-2017)
Đường đi hai lối song song
Một bên bằng phẳng, bềnh bồng một bên
Cuộc đời cứ mãi lênh đênh
Bước chân chai sạn, gập ghềnh sỏi dăm
Có ai là kẻ tri âm
Có ai dõi mắt âm thầm xót thương
Xin ban kiếp sống vô thường
Để tìm một giấc miên trường tịnh êm
Đi tìm Bắc đẩu trong đêm
Dẫn đường hạnh phúc, lãng quên nhọc nhằn
Người người chạm lấy mùa xuân
Còn tôi hứng gió Đông quân rét về
Ngày mai cất bước xa quê
Để đàn trẻ dại, hiền thê lạc loài
Đời nghèo trời chẳng đoái hoài
Nên đành rứt ruôt đường dài mưu sinh
Nắng trưa dài trãi bóng hình
Lối về hẻm nhỏ một mình buồn hiu
Gác trọ- ly rượu trong chiều
Mâm cơm, một chén, một vài rau dưa
Cành mai vài nụ lưa thưa
Nằm trong xó xỉnh tiễn đưa tết tàn
Ngày vui thiên hạ vừa sang
Còn tôi năm mới nặng mang gánh gồng
Hà An ( 2-2017)
0 Comment: