Về đâu- Hoa Nguyên Phố núi... VỀ ĐÂU... Trên cánh đồng chan chátNhớ về những cơn mưaNhớ một thời bóng mátDưới một trời niên xưaTrên cánh đồng chó ngápTiếng xích buồn nghiêng đưaTiếng nghiến hờn của thépBao năm đời gió mưaVệt nắng trời thăm thẳmĐôi mắt người xa xămTrên da đời đen xậmHỡi em còn trăm nămNhư ngọn cùng sắp cạnTiếng vẫy buồn ngả nghiêngNhư một thời chiến loạnBao lòng người đảo điênTrời bao la đất hạnDẫu xuôi ngược bao lâuThế giới ngày điên nạnLỡ dở tình non sâuHạnh phúc ở quanh đâyNên đi hoài đã mỏiTay nào mà không chaiTrên dòng đời bươn chảiBây giờ trông bóng láNhớ về hàng dương xanhTrông rừng cây mới nhúThấy mình hồn niên thanhNhững chân trời xa lạĐường khúc khuỷu dập dềnhRã rời về trăm ngãNeo bóng dài lênh đênhNhư một lần buồn bãĐêm giữa trời mênh mangĐường miệt dài mệt lảGiọt mồ hôi chang chang Em có nghe trầm hoangCõi trường miên chân mỏiTay buông lơi muộn màngQuấn quanh đời cơ khổEm có nghe dòng sôngTrôi xa thời dĩ vãngEm còn nghe lãng mạnGieo neo tình tha phươngSông núi ấy bờ xaMây quan hoài viễn vọngĐã mấy mùa trường saCon nước buồn xuôi ngượcNhững hạt sương tán mướtSau vòm lá buồn nhưEm một thời thiếu nữMong manh buồng tiểu thưHỡi em còn cất giữTiếng ngày xưa êm đềmNhắn với người quen cũThuở biến di tang điềnDòng thơ vào trí nhớDài thêm nỗi xa nhàNghe trong từng mạch thởTiếng thạch sùng xa xa...Về đâu hỡi phù sa... !Nơi chập chùng sông nướcRong đời con sóng ngượcVề đâu, và...về đâu... Hoa Nguyên.
0 Comment: