Tiếng tù và ở KonTum- Nguyễn Minh Phúc
Phố núi...
TIẾNG TÙ VÀ Ở KONTUM
Ngày tôi về với KonTum
Gió nghiêng kín lối mưa xuân dặt dìu
Ngôi nhà thờ nhỏ quạnh hiu
Bơ vơ pho tượng liêu xiêu bên trời
Tôi nghe ngày chập chùng rơi
Lắt lay con phố buồn rời rã đêm
Quán cà phê nhỏ cùng em
Âm u vọng tiếng ru đêm - tù và…
Ngồi đây mà nhớ quê nhà
Sương giăng trắng núi ướt nhòa phố đêm
Gió bâng khuâng rớt mưa mềm
Tôi ơi …càng thấy buồn thêm mấy lần
Bây giờ về lại KonTum
Ba mươi năm vẫn mưa xuân dặt dìu
Quán cà phê nhỏ đèn khuya
Em và pho tượng buồn hiu đâu rồi...
Ngậm ngùi ôi cuộc bể dâu
Tôi nghe vọng lại đêm sâu - tù và…
Nguyễn Minh Phúc
Gặp tác giả "Tiếng tù và ở Kon Tum".
Trả lờiXóaĐào Duy An
Cuộc đời là một chuỗi duyên như lời Đức Thích Ca Mâu Ni trùng trùng duyên khởi.
Cơ duyên gặp anh bắt đầu từ bài bình của Nguyễn Phước Anh lớp E về bài thơ này: https://kontumquetoi.com/…/tieng-tu-va-o-kontum-tac-gia-ta…/
Bài thơ da diết, thê lương về Kon Tum. Quyết tác giả phải là người từng sống ở cao nguyên này. Đi tìm. Có những hai "Nguyễn Minh Phúc" cùng làm thơ, cùng dân Quảng Ngãi. Tìm tiếp, ra số điện thoại của một trong hai thi sỹ. Thì ra, đó là anh.
Hỏi chuyện qua điện thoại, anh từng dạy học ở Kon Tum 2 năm tại cái trường mà Mai Ngọc Chinh, Lục Văn Dương, Nguyễn Thị Ven và Đào Duy Vĩ lớp G của tôi theo học hồi cấp II-Trường Thương binh Liệt sỹ Kon Tum.
Duyên, hẹn nhau, thư từ qua lại.
Trưa qua anh em xuề xoà tại một quán Bình Tân. Hoá ra nơi tôi sinh ra lại là quê anh: Tịnh Ấn, Sơn Tịnh, Quảng Ngãi.
Anh dạy Kon Tum 2 năm, sau đó theo chú ruột về Rạch Giá, Kiên Giang mưu sinh.
Anh ở Kiên Giang theo nghiệp báo chí.
Anh cũng là bạn của học giả Hà Văn Thuỳ (https://vi.wikipedia.org/wiki/H%C3%A0_V%C4%83n_Th%C3%B9y), bạn vong niên của tôi. Trưa qua, nhờ đó mà anh gặp lại anh Thuỳ sau 30 năm xa cách.
Anh về thăm lại Kon Tum sau 30 năm xa cách, chỉ một đêm, trong một quán cà phê xưa. Bài "Tiếng từ và ở Kon Tum" có xuất xứ như vậy:
Ngày tôi về với Kontum
Gió nghiêng kín lối mưa xuân dặt dìu
Ngôi nhà thờ nhỏ quạnh hiu
Bơ vơ pho tượng liêu xiêu bên trời
Tôi nghe ngày chập chùng rơi
Lắt lay con phố buồn rời rã đêm
Quán cà phê nhỏ cùng em
Âm u vọng tiếng ru đêm - tù và…
Ngồi đây mà nhớ quê nhà
Sương giăng trắng núi ướt nhòa phố đêm
Gió bâng khuâng rớt mưa mềm
Tôi ơi …càng thấy buồn thêm mấy lần
Bây giờ về lại Kontum
Ba mươi năm vẫn mưa xuân dặt dìu
Quán cà phê nhỏ đèn khuya
Em và pho tượng buồn hiu đâu rồi..
Ngậm ngùi ôi cuộc bể dâu
Tôi nghe vọng lại đêm sâu - tù và…
(http://vanchuongviet.org/index.php…).
Thơ văn viết về Kon Tum ít mà trong số ít đó có bài thơ của anh đầy da diết, mặn nồng tình đất, tình người.
Cám ơn trùng trùng duyên khởi!