Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Cuối cùng, chúng ta về đâu?- Trương Đình Phượng








CUỐI CÙNG, CHÚNG TA VỀ ĐÂU?




Rốt cuộc

Tôi và bạn

Và chúng ta

Những con chim bị nhốt trong lồng

Chúng ta tìm gì

Đợi gì

Tin gì?

Một chút nắng trong vạn cuồng mưa gió?

Một màu trắng nguyên khôi trong mỏ than chì?

Một mảnh thịt lành trong bầy nhầy trận càn quét đêm qua?

Một sự thật nảy mầm từ lời hứa của bầy quỷ đói

Một dòng dung nham từ núi lửa ngủ quên?



Rốt cuộc

Tôi và chúng ta

Những kẻ cụt què trí não

Chúng ta sẽ làm gì?

Leo núi bằng trí tưởng tượng

Lấp biển bằng lời nói huyên hoang?

Lấy tự do, bình đẳng, lợi quyền

Đơn giản như lấy đồ trong chiếc túi da của vợ?

Đơn giản như lấy tiền lương trong túi áo của chồng?



Rốt cuộc

Tôi và chúng ta

Mơ gì?

Nghĩ gì?

hạnh phúc toe miệng cười như cô nàng bán cá

niềm vui tươi non như đôi mắt tình nhân buổi hẹn đầu tiên?





Rốt cuộc

Tôi và chúng ta

Làm gì?

Tự ru ngủ mình

và những tên đồng loại

Bằng rượu bia

Bằng ma túy

Và những cuộc tình chớp nhoáng qua đêm?

Bằng sự bố thí của những gã quản đền phản trắc

Bằng những đòn roi phọt máu tấm lưng còng?



Rốt cuộc

Tôi và chúng ta

Về đâu?

          Trương Đình Phượng

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian