Bến đò xưa- Thanh Quang
Phố núi...
BẾN ĐÒ XƯA
Em đi rồi phố nhỏ đìu hiu
Bến đò vắng chở nhiều nhung nhớ
Đò cập bến chao trên sóng nước
Nỗi buồn nào đi ngược thời gian
Ký ức nào, nỗi nhớ miên man
Không bến đổ, không lời để gọi
Cầu đò cao, em không bước vội
Phút ngập ngừng rồi khẽ đưa tay..
Vừa bước lên em vội bước ngay
Dáng lầm lủi cúi đầu e thẹn
Má đỏ bừng, tôi trông xa lạ !
Ngơ ngác nhìn, bỡ ngỡ bước theo
Và chia tay, khi phố lên đèn..
Chuyện ban đầu, chỉ có thế thôi
Đã sớm thành cổ tích xa xôi
Bỏ lại đây một thời để nhớ ...
Thanh Quang
Em đi rồi phố nhỏ đìu hiu
Bến đò vắng chở nhiều nhung nhớ
Đò cập bến chao trên sóng nước
Nỗi buồn nào đi ngược thời gian
Ký ức nào, nỗi nhớ miên man
Không bến đổ, không lời để gọi
Cầu đò cao, em không bước vội
Phút ngập ngừng rồi khẽ đưa tay..
Vừa bước lên em vội bước ngay
Dáng lầm lủi cúi đầu e thẹn
Má đỏ bừng, tôi trông xa lạ !
Ngơ ngác nhìn, bỡ ngỡ bước theo
Và chia tay, khi phố lên đèn..
Chuyện ban đầu, chỉ có thế thôi
Đã sớm thành cổ tích xa xôi
Bỏ lại đây một thời để nhớ ...
Thanh Quang
0 Comment: