Sao em không kể- Trương Đình Phượng
Phố núi...
SAO EM KHÔNG KỂ
Sao em không kể về những ngày mưa sầu nắng tủi
mẹ cha ngậm đắng nuốt cay đường xa nẻo vợi
bán âu lo mua cho con ước mơ hồng
sao em không kể về những ngày giáp hạt
mẹ cha thắt ruột húp cháo cám dành cơm trắng phần con
những ngày bão giông đói rệu đói mòn
mẹ cha ngậm ngùi giấu buồn sau tà áo trăm mảnh vá
vắt nụ cười cho ấm mái lều xiêu?
Sao em không kể về những ngày chúng mình đầy lông đủ cánh
phố phường đông vui đua bạn đòi bè
tiếng nhạc sập xình thay tiếng gió kẽo kẹt bờ tre
tiếng ly cụng nhau thay tiếng mưa đêm buồn mỏi mòn nơi quê nghèo mẹ già trở trăn chờ đợi ?
Sao em không kể về những chiều buốt nhói hoàng hôn
cha oằn lưng gánh gian nan trên con đường thăng trầm gió bụi
sao em không kể về những khát khao của thời thơ dại
một ngày trưởng thành sẽ trả nghĩa mẹ ơn cha?
Sao em cứ thêu hoa dệt gấm hoài trên sân khấu
mà không nhìn vào trái tim mình máu đã lạnh từ lâu...
Trương Đình Phượng
Sao em không kể về những ngày mưa sầu nắng tủi
mẹ cha ngậm đắng nuốt cay đường xa nẻo vợi
bán âu lo mua cho con ước mơ hồng
sao em không kể về những ngày giáp hạt
mẹ cha thắt ruột húp cháo cám dành cơm trắng phần con
những ngày bão giông đói rệu đói mòn
mẹ cha ngậm ngùi giấu buồn sau tà áo trăm mảnh vá
vắt nụ cười cho ấm mái lều xiêu?
Sao em không kể về những ngày chúng mình đầy lông đủ cánh
phố phường đông vui đua bạn đòi bè
tiếng nhạc sập xình thay tiếng gió kẽo kẹt bờ tre
tiếng ly cụng nhau thay tiếng mưa đêm buồn mỏi mòn nơi quê nghèo mẹ già trở trăn chờ đợi ?
Sao em không kể về những chiều buốt nhói hoàng hôn
cha oằn lưng gánh gian nan trên con đường thăng trầm gió bụi
sao em không kể về những khát khao của thời thơ dại
một ngày trưởng thành sẽ trả nghĩa mẹ ơn cha?
Sao em cứ thêu hoa dệt gấm hoài trên sân khấu
mà không nhìn vào trái tim mình máu đã lạnh từ lâu...
Trương Đình Phượng
0 Comment: