Người về - Thanh Quang
Phố núi...
NGƯỜI VỀ
Người về tìm lại bến xưa
Quan san cách trở nắng mưa đã nhiều
Trải bao dâu biển đổi dời
Bước chân lạ bước.. trùng khơi ngập ngừng
Thoáng qua lòng một dửng dưng..
Phút giây lại nhớ, nghe chừng vỡ tan
Nghe trong mây núi gió ngàn
Có người khách lạ bên đàng ngẩn ngơ
Người về tìm lại bến xưa
Quan san cách trở nắng mưa đã nhiều
Trải bao dâu biển đổi dời
Bước chân lạ bước.. trùng khơi ngập ngừng
Thoáng qua lòng một dửng dưng..
Phút giây lại nhớ, nghe chừng vỡ tan
Nghe trong mây núi gió ngàn
Có người khách lạ bên đàng ngẩn ngơ
Để rồi dệt những vần thơ
Người về trở giấc bơ vơ giữa đời,
Chiều nay mây trắng vẫn trôi
Nhưng người năm cũ xa rồi còn đâu
Trùng khơi còn chuyện biển dâu
Thì sao biết được về đâu giữa đời
Một lần gặp để rồi thôi
Một lần, ai đã quên ai câu thề..
Đò xưa không chuyến trở về
Bến xưa chưa tỉnh cơn mê dại khờ
Nghêu ngao hình ảnh tôn thờ
Nửa quên nửa nhớ, câu thơ bận lòng
Thanh Quang
Người về trở giấc bơ vơ giữa đời,
Chiều nay mây trắng vẫn trôi
Nhưng người năm cũ xa rồi còn đâu
Trùng khơi còn chuyện biển dâu
Thì sao biết được về đâu giữa đời
Một lần gặp để rồi thôi
Một lần, ai đã quên ai câu thề..
Đò xưa không chuyến trở về
Bến xưa chưa tỉnh cơn mê dại khờ
Nghêu ngao hình ảnh tôn thờ
Nửa quên nửa nhớ, câu thơ bận lòng
Thanh Quang
0 Comment: