Tính tự xa & Hư không- Thụy Du
Phố núi...
TÍNH TỰ XA
Quay quắt người một góc tối âm u
Âm thầm thu " như người khách trọ"
Vì là người dưng nên khác họ
Đêm ta ngủ ngồi dưới lán trọ rỗng không
Chờ đợi nhau mà như chẳng ngóng trông
Bức rèm cũ có ngăn ngàn mông mênh của gió
Có mà như không- không mà như có
Sự rỗng không noi đó kiệm lời
Tính từ...xa gần nghĩa vợi vời
Em- ta một nửa đời trôi nỗi
Đêm càng gầy, cái đau càng trỗi
Dưới đáy biển thu, biệt khúc coi...vô thường
Thụy Du
HƯ KHÔNG
Dẫu gì cũng thuở nồng say
Giờ sao theo gió chiều nay lạnh buồn
Ai quên giọt nước từ nguồn
Để lòng như thấy bão cuồng tứ giăng
Dẫu gì cũng một vầng trăng
Sao đem chia nửa để ngăn cuộc mình
Lang thang ngơ ngẫn riêng mình
Trên đồng mây trắng hóa hình tư tương
Dở dang lạc giữa miền thương
Cung thương lẻ bóng...soi gương, ai chờ
Ta về làm kẻ dại khờ
Hư không gom hết bóng mờ nhân gian
Thụy Du
0 Comment: