Tình thơ- Thuận Thảo
Phố núi...
TÌNH THƠ
Chiều chạm giông hoàng hôn như rạn vỡ
Nghe nỗi đau, sóng vật vã xô bờ
Gió thét, mưa gào sỏi đá nằm chơ vơ
Trần trụi bên đời, trái tim thơ rộng mở.
Thơ đến với lòng...nghe tình người trăn trở
Dắt díu bến đời, nương náu những ước mơ
Xoa dịu nỗi đau, khi sương phủ giăng mờ
Đời giẫm đạp, nên mãi buồn vô cớ?
Thơ với lòng lắng trong từng nhịp thở
Hạnh phúc trong thơ có vị ngọt ngào.
Thơ chở niềm tin, chở những khát khao
Một giấc chiêm bao, chẳng còn chênh chao nữa
Thơ đến với đời...nhen lòng thắp lửa
Sưởi ấm mùa đông trăn trở đêm dài
Ta gởi thơ lòng, vào những buổi sớm mai
Trong con chữ ...có hình hài ta đó..!
THUẬN THẢO
Bản nhạc tình hương đời ơi chiều xuống
Trả lờiXóaTím hôn hoàng tím cả ước mơ xa
Ơi vần thơ rung lên một khúc ca
Ta trải lòng đợi thuyền hoa về bến ................
Bài thơ là sự dẫn dắt đọc giả , đi từ sự đời đau khổ , bước dần đến tương lai tươi sáng!
Trả lờiXóaCám ơn chị nhiều!