Thiếu những mảnh cắt vuông trời- Hồng Thủy Tiên
Phố núi...
THIẾU NHỮNG MẢNH CẮT VUÔNG TRỜI
Tôi muốn bay
Tôi muốn bay
Những vuông trời
Mảnh cắt bật máu
Mắt chim sâu
Đã lâu
Rất lâu
Tôi trở về
Khi thành phố lên đèn
Nơi vệ đường
Cúc trắng ngậm sương
Lặng nhìn
Nơi không có mặt trời
Rụng
Xuống đêm
Tôi muốn bay
Những vuông trời
Mảnh cắt bật máu
Mắt chim sâu
Đã lâu
Rất lâu
Tôi trở về
Khi thành phố lên đèn
Nơi vệ đường
Cúc trắng ngậm sương
Lặng nhìn
Nơi không có mặt trời
Rụng
Xuống đêm
Đôi chân mỏi rã rời
Đi qua mùi khói xe, mùi thị thành,
mùi của giác quan tự căng mình chống chọi
Tôi muốn bay
Tôi muốn bay
Có lẽ phải nhắc điều này thêm trăm lần, nghìn lần
Lặp lại
Vòng xoay chẳng đủ đầy
Thiếu gương mặt
Thiếu tôi
Thiếu đôi cánh
Và những mảnh cắt vuông trời
Bật máu...
Hồng Thủy Tiên
Đi qua mùi khói xe, mùi thị thành,
mùi của giác quan tự căng mình chống chọi
Tôi muốn bay
Tôi muốn bay
Có lẽ phải nhắc điều này thêm trăm lần, nghìn lần
Lặp lại
Vòng xoay chẳng đủ đầy
Thiếu gương mặt
Thiếu tôi
Thiếu đôi cánh
Và những mảnh cắt vuông trời
Bật máu...
Hồng Thủy Tiên
0 Comment: