Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Nuối tiếc...Thu & Vết cắt- Thụy Du

   NUỐI TIẾC…THU




“Sấp ngửa cuộc người Tôi quay quắt tìm tôi.” (*)


Tìm một dòng trôi trên hành trình mặc định

Thu úa mùa vàng phai, chiếc lá cuối cùng bịn rịn

Rời cành… đu mình vào khoảng tinh không



Buồn…! nỗi buồn thẳm sâu cùng cái rét đầu đông.

Nhớ quên, nhạt nhoà

khôn nguôi miền tan chảy.

Như cung trầm từ tiếng đàn bầu ai vừa gảy ?

Khúc lẻ loi róc rách mãi từ nguồn

Bao lần ư !? “lại thấy mình giống một kẻ cô đơn”(*) …buồn

Hành trình lang thang kiếm tìm một bờ vai, một luồng hơi ấm

Xa xa cuối khuất chân trời vẫn nghe rền vang tiếng sấm

Nuối tiếc Thu… với lấm thấm hạt mưa chiều



Thèm một nụ môi, một bàn tay dắt dìu

Sưởi ấm lại mảng hồn chiều giá rét

“Như kẻ tội đồ”(*) bị bỏ quên giữa yêu thương và căm ghét.

Muốn thét vang…

bày…

phơi... 


“sấp ngửa cuộc mình”(*)



Cuối tháng mười mà như lạc giữa chùng chình

“Tôi quắt quay tìm tôi”(*) cuộc hành trình…khắc khoải.

------------------------------
(*): trích Thu thu vàng









COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian