Những chiếc lá hồi sinh- Hồng Thủy Tiên
Phố núi...
NHỮNG CHIẾC LÁ HỒI SINH
Vội vàng gom những chiếc lá
Đầy hai túi
Chạy trốn mùa thu
Kệ cho con đường dẫn đi, tới khung trời nào, hay nơi đâu
Tôi đang viết lên đời mình cả nghìn dòng vô nghĩa
Thấy bất lực, và loay hoay
Ngoài kia gió đã đập mòn cánh cửa
Tôi sợ đau đến những thứ vô hình
Vũ trụ đang xoay vòng và tôi bị bật ra khỏi đời sống này
Bằng nỗi sợ của lòng tay khum khum trốn đêm tối, trốn ánh ngày
Chờ đàn đàn đom đóm soi đường, thế mà chẳng thấy nơi đâu ngã rẽ
Hai hàng nước mắt lóng lánh
Tôi tìm ai đó chìa bàn tay nồng ấm, dẫn tôi băng qua đường hầm
Bỏ sau lưng im lặng mê man nuốt mòn dần ham sống
Màu cỏ mướt xanh, và bông hoa đồng nội đồng loạt xòe cánh,
thoang thoảng hương
Tôi quỳ xuống
Những chiếc lá hồi sinh dưới lòng đất nâu, sáng bừng kì lạ
Hồng Thủy Tiên
Vội vàng gom những chiếc lá
Đầy hai túi
Chạy trốn mùa thu
Kệ cho con đường dẫn đi, tới khung trời nào, hay nơi đâu
Tôi đang viết lên đời mình cả nghìn dòng vô nghĩa
Thấy bất lực, và loay hoay
Ngoài kia gió đã đập mòn cánh cửa
Tôi sợ đau đến những thứ vô hình
Vũ trụ đang xoay vòng và tôi bị bật ra khỏi đời sống này
Bằng nỗi sợ của lòng tay khum khum trốn đêm tối, trốn ánh ngày
Chờ đàn đàn đom đóm soi đường, thế mà chẳng thấy nơi đâu ngã rẽ
Hai hàng nước mắt lóng lánh
Tôi tìm ai đó chìa bàn tay nồng ấm, dẫn tôi băng qua đường hầm
Bỏ sau lưng im lặng mê man nuốt mòn dần ham sống
Màu cỏ mướt xanh, và bông hoa đồng nội đồng loạt xòe cánh,
thoang thoảng hương
Tôi quỳ xuống
Những chiếc lá hồi sinh dưới lòng đất nâu, sáng bừng kì lạ
Hồng Thủy Tiên
0 Comment: