Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Cây cao bóng cả- Chùm thơ xướng họa nhiều tác giả

Chùm thơ Cây cao bóng cả
                                          ( xướng họa nhiều tác giả)

     LD: Lâu nay chúng ta dường như mặc định khái niệm "Cây cao bóng cả" chính là những người cao tuổi từng trải, mẫu mực mà dẫn đến sự nghi ngại của một số người. Nhưng nếu bình tâm nghĩ lại, liệu trong đời thực có chuyện cây cao mà bóng chưa cả hay không? Và… ta hãy tự vấn lương tâm: Liệu những ai trong chúng ta không có đôi lần tỏ ra công thần, thỏa mãn, coi thường lớp trẻ…
     Biết thế để tự răn mình, luôn khiêm nhường, tỉnh táo và sống nhân văn trong cộng đồng thiết nghĩ cũng là việc làm có ích vậy.( Đặng Kích )

Bài xướng:

CÂY CAO BÓNG CẢ
                                        (Đặng Kích)
“Cây cao bóng cả” rợp bầu trời
Ngước mắt xa trông đẹp tuyệt vời
Cỏ mọc lè tè thân héo úa
Dây leo uốn éo lá xanh tươi
Nhìn quanh chỉ thấy mình to quá
Ngó xuống xem chừng họ nhỏ thôi
Nếu biết đại ngàn rừng lắm lắm
Thì đâu để lại tiếng cho đời
Cây cao bóng cả

Các bài họa:

1/ MỪNG CÁC CỤ
                           Dang Kich
Các cụ cao niên hưởng lộc trời
Một thời sôi nổi đã xa vời
Nêu gương làng xóm tâm ngay thẳng
Giáo dục cháu con sống tốt tươi
Bớt bụng hẹp hòi hay cố chấp
Mở lòng rộng lượng bỏ qua thôi
Tre già măng mọc là quy luật
Vun xới cho măng thuận lẽ đời

 

2/ CỔ THỤ
                     Ngô Quang Hùng
Sững sững vươn cao giữa đất trời
Thi gan tuế nguyệt tự xa vời
Dãi dầu mưa nắng thân càng chắc
Bền bỉ gió sương lá vẫn tươi
Tán rộng chở che muông thú mãi
Cành cao vẫy gọi cánh chim thôi
Rừng nay cổ thụ còn đâu nữa
Lũ lụt tràn lan khốn khổ đời ...


3/ CÂY CAO BÓNG CẢ
                       Thai Kim Tinh
Ngạo nghễ uy nghi đứng chọc trời.
Vờn mây, ghẹo gió tít cao vời.
Xù xì gốc rễ trông già cỗi
Mơn mởn lá chồi thấy tốt tươi.
Uốn thế, xem chừng âu cũng thế
Tạo hình, rốt cuộc phí mà thôi
Tự do phát triển từ ngàn kiếp
Lưu bóng nhân gian cả vạn đời


4/  BẢO THỦ
                     Chu Hồng Trung 
Cứ nghĩ ta đây thấu mệnh trời
"Hậu sinh khả uý" chuyện xa vời
Đội đầu chỉ có vầng mây biếc
Đạp đất toàn là đám cỏ tươi
Nước đổ lá môn, rồi cũng vậy
Cá rơi bồ muối, thế mà thôi
"Tre già măng mọc" âu chân lý
Nhưng dại hay khôn...? Khó luận đời



5/ CÂY CÔ ĐƠN
                      Dinhnguyen Nguyen 
Bóng tỏa nhìn xa rợp rợp trời
Xanh rờn phủ mát tuyệt vời vời
Xưa nay cổ thụ đơn đơn độc
Tự cổ cây cao một một thôi
Nếu biết trăm năm cô qủa qủa
Thì thà một khắc để tươi tươi
Rừng xanh núi thẳm nhiều nhiều lắm
Di sản xum xuê sống đời đời


6/ MỘT LÙM CÂY
                   Hoàng Nghĩa Đài
Xuất xứ từ xưa chỉ một cây
Gốc rễ bám sâu lộc đủ đầy
Giông tố bao kỳ không lay chuyển
Tán rộng phủ che vùng đất này
Rễ má dây mơ bám vào đây
Cứ thế lên cao tự mỗi ngày
Bóng cả phủ che từng vị trí
Tồn tại nơi này cả lùm cây


7/ LỆNH ÔNG CỒNG BÀ
                               Bảo Như
Ông ạ! Giờ đây chắc kín Trời.
Nhưng trông ông đó... Thật xa vời!
Thì như vậy nhé! Tôi ra thế,
Cùng tựa nhau nha! Quà sẽ tươi?
Tiền bạc đầu tiên, bà chẳng phủ.
Tiếng tăm dựa thế, ông không thôi.
Con ông sợ quái gì phần số!
Bà úm cháu mình... Ấy mới đời.

 

8/  TỰ NGÔNG
                  Trúc Lê Văn
Rễ bám đất, thân chọc tới trời
Đường lên Đẩu Suất hết xa vời
Trải bao năm tháng, thân càng chắc
Vượt mấy nắng mưa, lá vẫn tươi
Xuân đến chồi ra nên gắng sức
Thu về lá rụng nghỉ ngơi thôi
Muốn cùng tuế nguyệt trường tồn mãi
Không thế xem ra phí một đời


9/ CHỤM LẠI
                    Hà Thu
Bóng lớn cây to đứng giữa trời
Kiêu hùng ngạo nghễ: tớ cao vời
Trông lên chỉ thấy: mình là nhất
Nhìn xuống mà xem: toàn bé thôi
To nhỏ hay không đều cậy đất
Coi thường thứ ấy liệu còn tươi?
Một mình sao tính làm non được?
Chụm lại chung tay mới ích đời


10/  CÂY CẢNH.
                 Nuoi Cao Van
Cứ ngỡ cây cao che cả trời.
Ai ngờ thực tế lại xa vời,
Nên bao cỏ dại đành phơi úa.
Để mấy dây leo được tốt tươi.
Trách móc làm chi cây chậu cảnh
Bằng lòng như thể chim lồng thôi.
Trần gian hưởng lạc vui ghê lắm.
Thật giả để yêu một cuộc đời.



11/  HỎI TRỜI…?
                     Chu Hồng Trung 
Định bắc thang lên để hỏi trời
Nhưng bình tâm lại, thế là thôi
Cây cao khó kiếm, toàn cây cảnh
Cỏ dại dễ tìm, rặt cỏ tươi
Gương sáng quên lau đành phủ bụi
Lời châu biếng lựa há vui đời
Còn duyên chớ bổ cau mười mảnh (*)
Chân lý Từ Bi mãi tuyệt vời…

------------------------
(*) “Thương nhau cau sáu bổ ba
Ghét nhau cau sáu bổ ra làm mười…” (Ca dao).


12/ ĐỪNG TƯỞNG
                        Trần Chính
Đừng tưởng cây to rợp đất trời
Thông minh trí tuệ sáng cao vời
Ép người theo độc quyền chân lý
Bắt kẻ tin tư tưởng đẹp tươi
Tham nhũng bất tài tràn khắp đó
Đói nghèo tụt hậu vẫn chưa thôi
Sao còn chẳng biết mà thay đổi
Để mãi lương dân oán trách đời


13/  TỰ THÁN
                    Trúc Lê Văn
Cuộc sống về già nghĩ chán đời
Cái nghèo đeo bám mặt nào tươi
Ô-sin: Đứa cháu đi cùng đất
Làm mướn: Thằng con lạc cuối trời
Ấm áo ngày đông chờ khắc khoải
No cơm tháng hạ đợi xa vời
Đắng lòng xin hỏi cao xanh hỡi
Khổ đến bao giờ Lão mới thôi?



14/ ĐẠO LÝ
              Dung Nguyen Xuan
Kim cổ xưa nay giữa đất trời
Vi tiên đa thọ thật cao vời
Tiền nhân trạch phúc gốc bền vững
Hậu thế tầng nhân lá tốt tươi
Kính lão trọng già đâu thể bỏ
Hiếu cha dưỡng mẹ mãi không thôi
Nhãn tiền nhân quả cho và nhận
Thấy rõ mười mươi chốn cuộc đời


15/ CHẲNG Ỉ ÔI
                     Tương Trần
Vi vút vươn cao đứng chọc trời
Một mình ngoạ giữa những chơi vơi
Ngó nhìn dáng vóc thật vững chãi
Ngắm nghía hình thù quả tốt tươi
Sừng sững hiên ngang trước gió bão
Hiền hoà mát dịu nắng vờn thôi
Đại ngàn cũng lắm gốc cổ thụ
Đâu có riêng mình chẳng ỉ ôi


16/ VUI VỚI TUỔI GIÀ
                             Nhuy Gialai
Lớn tuổi, sống lâu bởi ý trời
Can chi vương vấn chuyện cao vời?
Điền viên sức lão lo vun xới
Làng xóm tình thân giữ thắm tươi
Con cháu trưởng thành yên chí cả
Bạn bè tri ngộ cứ vui thôi
Giữ cho trí lực không phiền não
Ngày tháng tịnh tâm, mặc tuổi đời…



17/ BÓNG CẢ ? CÂY CAO !
                      Nguyễn Trọng Liên 
Bóng cả cây cao đứng xó trời
Tưởng là oách lắm dáng kiêu vời
Chỉ che lúp xúp loài sâu bọ
Mà hút khô cằn chất đất tươi
Tầng thấp đại ngàn Hoa với Cỏ
Chênh vênh đơn độc một mình thôi
Tưởng như "xênh" quá… mà đau quá
Sương gió buồn tênh... một kiếp đời


18/ CÂY ĐỔ
             Thanh Hoa Dang
Cao lớn nghênh ngang chọc giữa trời
Mầm non núp bóng thấy cao vời
Rễ dài nhằng nhịt thân phì mốc
Tán rộng sum suê lá tốt tươi
Hút nước, thu quang (*) còn tiếp tục
Đơm hoa, kết trái vẫn chưa thôi
Ngờ đâu gió bão xô nghiêng đổ
Đè đám cây con thật xót đời…

------------------------
Chú thích: (*) Ánh sáng.


19/ CÂY RỪNG LÀM CÂY CẢNH
                                      Xân Trần
Cao lớn lênh khênh đứng giữa trời
Ích chi nào có thực cho đời
Quanh năm đòi hỏi phân cùng nước
Suốt tháng bón chăm mới tốt tươi
Có thuốc cho nên già trẻ lại
Không chăm thì cũng thế mà thôi
Đại ngàn từng ở nay về phố
Trở lại cảnh xưa thấy vợi vời...



20/  BÀI HỌA
                 Lê Minh Khôi 
Cũng được hàng trăm... sống trên đời.
Thân xù rễ cuộn, lá xanh tươi.
Này giống cỏ kia thân úa héo.
Dây leo chằng chịt uốn cong người.
Phóng thẳng mắt nhìn mình nhất xứ.
Ngó xuống lân bang hả hê cười.
Đâu biết đại ngàn rừng nghìn thước.
Đại thụ nghìn năm, hướng thẳng trời.


21/  CỔ THỤ.
                Viet Hung Le 
Sừng sững oai phong rợp kín trời
Chung vai đấu cật, chẳng xa vời.
Vươn cành trải lá, không khô héo
Rộng tán đâm chồi, mãi tốt tươi
Bão tố, mưa ngàn mình hứng chịu
Trời hanh, nắng hạn tự che thôi.
Khoe thân, tạo dáng tô hương sắc
Rạng rỡ thanh danh để tiếng đời


22/  CÂY CAO NGHĨA CẢ.
                         Thai Kim Tinh 
Vươn lên e chọc lủng vòm trời.
Oằn xuống sợ đau mặt đất thôi
Che chở cây non, luôn cứng cáp.
Giữ gìn phong cảnh, mãi xinh tươi.
Bão xô, chớp giật, không nao núng.
Mưa xối, tuyết giăng, vẫn tuyệt vời.
Phòng hộ nước nguồn từ thượng cổ.
Giúp yên cương thổ đã muôn đời.



23/ QUAN TO
                Toi Pham Van 
Ông lớn giơ tay bịt kín trời
Ô dù, lọng võng tít cao vời
Nhiều tiền mỏ kẽm đâu nào héo
Lắm bạc mồm nhôm hãy cứ tươi
Đục khoét dân lành bao bận nữa
Tham ô công quỹ lúc nào thôi
Phải chăng bóng lớn che ông lớn
Lầm lũi dân đen đổ tại đời


24/ SỨC SỐNG
                  Huong Nguyen
Sừng sững uy nghi giữa đất trời
Trải bao mưa gió vẫn xanh ngời
Chim vui rộn rã trong vòm lá
Bướm lượn dập dờn thú tuyệt vời
Thảm cỏ xanh xanh ai trải lối
Vòm trời biêng biếc đội mây chơi
Cội già sức sống ngàn năm tuổi
Bão tố mưa sa chẳng đổi dời


25/ LẼ SỐNG.
              Dong Hoang
Cây cao cây thấp giữa bầu trời.
Bóng cả, bóng mờ cũng vậy thôi.
Thuận lẽ hợp lòng thân chẳng héo
Trái thời tận thế lá còn tươi?
Ánh Dương lấp lánh cần chi sánh
Bóng Nguyệt hắt hiu cũng tít vời
Lẽ sống Con Người luôn vẫn thế
Vì ta, vì bạn, mãi muôn đời 



26/ CÂY CAO BÓNG CẢ
                    Khanh Van Chi Duc
Cây cao in đậm giữa bầu trời
Bóng cả nắng mưa vẫn tuyệt vời
Lũ trẻ nô đùa quanh gốc vững
Đàn chim nhảy nhót dưới cành tươi
Chỗ quen gặp gỡ lời khôn dứt
Chốn cũ chia tay chuyện chẳng thôi
Bộ đội, sinh viên… bao thế hệ
Tán đa theo suốt dọc đường đời


27/ BÓNG CẢ GIỮA ĐỜI
                             Ngô Trí Bưởi
Cổ thụ ngàn năm rợp đất trời
Mưa sa bão táp vẫn cao vời
Phong lan gỗ mục càng xanh thắm
Chùm gửi cành cao rất tốt tươi
Ngước mắt trông xa mình qúa mập
Ngoảnh đầu nhìn lại họ vừa thôi
Nào ngờ sâu thẳm nhiều cây qúy
Thế hệ mai sau sướng sự đời.


28/ ĐẠI THỤ
               Bình Nguyễn
Rễ bắt đất sâu ngọn chọc trời
Cành vươn vươn mãi tận xa vời
Thân to to lớn ôm không xuể
Cành lá xum xuê thật tốt tươi
Đại thụ ngàn năm cho bóng rợp
Trượng phu muôn thuở hiến dâng thôi
Mưa rung bão giật không nghiêng ngả
Quân tử lừng danh tiếng để đời



TUỔI HẠC
              (Từ “Cây cao bóng cả” của ĐK)
Không thể nào quên chuyện đất trời
Quanh năm lo việc chẳng xa vời
Xuân thời sức trẻ chăm vun xới
Tuổi hạc thân già vẫn tốt tươi
Lạc thú điền viên cùng bọn trẻ
Giao lưu đàm đạo bạn già thôi
Một mai trời gọi theo về đất
Để tấm gương soi sáng lại đời

           Thiên Thu

----------------------------------------------- 

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian