Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Hoa đắng- Huy Uyên


Hoa đắng






Khi môi người đã rời xa

tôi chiêm bao dỗ lòng chìm khuất
còn gì mà được mất
dấu kín trong nhau một mối tình .

Em có khi nào quay trở lại
sông xưa chở cổ tích xưa
đâu đây còn lẩn quất giấc mơ
cho ai quay về thương tiếc mãi .

Yêu một người rồi nằm chết

hai tay đưa lên thảng thốt bên đường
trong tôi nụ hoa đắng lòng nào có biết

để tim người hoài mang mãi vết thương .

Em và sông buồn chẻ hai dòng

xanh xao mấy bờ nhung nhớ
mắt nhìn ai một thuở
còn nhớ gì nhau hay không ?





Hạnh phúc đắng buồn cho hai ta

em có đớn đau về tình cũ
có trắng đêm bão tố
có mật ngọt chi chan mấy cho vừa .

Tiễn biệt nhau mà buồn lắm
vòng tay xưa dấu kín đợi chờ
xa người rồi tôi mãi bơ vơ
héo hắt bờ tim chát đắng .

Quá khứ dặn lòng buồn trôi
xa hơi thở của ngừoi
bổng dưng đỏ cháy
tìm em mà nào thấy





xót xa chi mỗi lúc đêm về .

Tôi treo tôi lên đỉnh núi
giọng cỏ cây vời vợi cùng người
nơi đó em một mình đứng đợi
bỏ lại ngậm ngùi riêng tôi .

tiếc nhau chi mà tình nỡ xa đành
cuộc tình với người thiên đường đã đóng cửa
thôi về đào cho mình huyệt mộ
trần truồng chôn với bầy quỉ vây quanh .

Lại chiêm bao người về theo mắt em
đem cầm cố đời với bao tuyệt vọng
bủa vây ngàn trùng chiếc bóng
đã hết còn đâu mà tìm .

Xa người máu không chảy về tim ...






                    Huy Uyên





COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian