Tình đầu- Đào Ngọc Thọ
Phố núi...
Tình đầu
Lâu rồi, chừng đã xa xăm
Gặp em đêm ấy cuối năm ... vô tình
Áo em – áo trắng thư sinh
Hồn em trong trắng in hình bóng anh
Say sưa ôm ấp mộng lành
Song đôi dưới bóng trăng thanh đường làng
- Xích ra, đừng có ăn gian
Ơ hay ! đừng có sỗ sàng nghe chưa ?!
May mà trời đổ cơn mưa
Em không còn biết đổ thừa tay ai
May sao mưa cứ mưa hoài
Em không còn trách môi ai sỗ sàng
Lâu rồi chừng đã xa xăm
Gặp nhau dưới ánh trăng rằm nên thơ
Yêu nhau …lúc tuổi dại khờ
Xa nhau để đến bây giờ ... còn thương
ĐÀO NGỌC THỌ 1981
Thọ nhà ta hồi xưa liều mạng dữ ha. Bà xã mà đọc bài thơ này thì tiêu thằng nhỏ là cái chắc
Trả lờiXóathằng nhỏ là thằng nhỏ nào ?
Trả lờiXóacái thằng nhỏ ấy bây giờ queo râu !
Thời gian xưa ấy đã lâu
Thọ ta hết sợ đăng đàn làm thơ
lơ thơ được mấy cọng râu
nhổ đi , cắm lại cho ta có viền ( việc)
bây giờ mà bả có la
Cạo bay mấy sợi lơ thơ xong đời