Thư giãn với ngôn ngữ teen thời @-Quốc Thái & Minh Giao
Phố núi...
Thư giãn với ngôn ngữ teen thời @:
1. Có một thực tế:
Lướt một vòng vào các diễn đàn (forum), các trang nhật ký cá nhân (blog) hay thử tán gẫu (chat), chúng ta sẽ thấy tiếng Việt được các bạn trẻ thay đổi “tất tần tật” từ cách viết đến cấu trúc câu mà ngay chính người Việt đọc cũng không thể hiểu. Nghe tôi than thở “khó hiểu”, nhiều bạn trẻ bật cười : Thế mới là “ngôn ngữ… tuổi teen”, “ngôn ngữ 9x”.
Nếu không phải là “thổ địa” các trang mạng thì không thể đọc và hiểu được những câu như: “Pe Ngoc Pe, gj zay te, nek cham tui thui, mun gj the te”, hay như câu: “Lovz vo… Mua iÊn bÌnh… tUyẾt, bYnh thuOng hok tâam thuOng; … song hok dc vy dong doi xo dey?”. Vào một trang nhật ký có tên H/P Ảo – Goodbye, ta dễ dàng bắt gặp đầy dẫy những câu trao đổi theo kiểu “ngôn ngữ… tuổi teen” như thế. Một thành viên tham gia diễn đàn nhận xét một chủ đề về ngành học của chủ nhân trang H/P Ảo – Goodbye, viết: “hj sao bạn bít mik học iều dưỡng…ước ao 1 mik tơi ..nhy?..” (có nghĩa là: “Hi, sao bạn biết mình học điều dưỡng… ước ao một mình tôi… nhỉ…”). Và như một “làn sóng” dây chuyền, chỉ trong vài năm, cách nói, viết hỗn tạp trên ngày càng lan rộng trong giới trẻ. Nhiều “teen” xem đó như là một “phát minh”, một thứ ngôn ngữ riêng giúp giới trẻ có thể trao đổi, bày tỏ mọi thứ mà “người lớn” không thể hiểu, kiểm soát được.
Nhiều bạn trẻ biết ngoại ngữ bập bõm cũng không ngần ngại chêm vào câu nói hoặc viết xen với tiếng Việt một cách vô tội vạ. Cụ thể, trong ngôn ngữ của giới trẻ, những từ “like is afternoon” (thích thì chiều), “no table” (miễn bàn), “know die now” (biết chết liền) hay “lemon question” (chanh + hỏi thành chảnh)… rất phổ biến. Đặc biệt, nhiều câu còn được các em sáng chế rất thô tục, đại loại như: “I want to kiss toilet you” (anh muốn cầu hôn em) hay ngay câu “sugar sugar ajinomoto ajinomoto” thì ngay cả người nước ngoài cũng không thể ngờ câu này có nghĩa là “đường đường, chính chính”. Thậm chí, một số bạn cho rằng, tiếng Việt không đủ để diễn đạt ý nghĩ, nên mới “chế” ra ngôn ngữ như vậy. Đáng lo lắng là không ít bạn trẻ đã qua lâu rồi lứa tuổi “teen” (từ 13-19 tuổi), là sinh viên sắp ra trường hoặc đã đi làm nhiều năm cũng “cưa sừng làm nghé”, sính sử dụng lối nói, viết trên. Đáng báo động hơn là do thói quen, có không ít học sinh đem các từ viết tắt để “chat” với nhau vào cả bài làm trên lớp, khiến không ít giáo viên bức xúc. Một cô giáo dạy văn cấp 2 cho biết: “ Mặc dù thường xuyên nhắc nhở nhưng có những bài tập làm văn xuất hiện những kiểu viết tắt không thể hiểu nổi. Nếu nhắc nhở mà không sửa thì phải trừ điểm thẳng tay…”. Và đã có không ít bài thi tốt nghiệp của học sinh đã được đăng tải khiến người đọc phải “cười ra nước mắt” bởi lối viết, hành văn thật “hãi hùng” của một số bạn
( Quốc Thái)
Mổ xẻ những vấn đề liên quan đến "ngôn ngữ teen thời @" thôi hãy dành cho các nhà nghiên cứu ngôn ngữ và khoa học xã hội. Còn hôm nay cuối tuần, chúng ta hãy cùng nhau thư giãn một tý với một số thành ngữ thuộc loại đơn giãn, dễ hiểu và -tất nhiên, cũng thuộc hệ "ngôn ngữ teen thời @" trong truyện vui sau:
2. Chuyện vui: Hoa sơn luận kiếm lần 1bis
Sau cuộc luận kiếm lần thứ 1 trên đỉnh Hoa Sơn, Trung thần thông Vương Trùng Dương là người có võ công cao nhất nên được quyền giữ Cửu âm chân kinh. 25 năm sau có cuộc luận kiếm lần 2, rồi thêm một cuộc luận kiếm nữa vào thời Thần điêu đại hiệp. Chuyện này Kim Dung tiên sinh đã ghi lại.
Ít ai biết, còn có một cuộc luận kiếm bí mật - gọi là lần thứ 1 bis - sau cuộc luận kiếm lần thứ 1.
Lần 1 bis cũng đủ Võ lâm ngũ bá, gồm: Đông tà Hoàng Dược Sư, Tây độc Âu Dương Phong, Nam đế Đoàn Trí Hưng, Bắc cái Hồng Thất Công và Trung thần thông Vương Trùng Dương
Giang hồ đồn rằng, tại cuộc luận kiếm kỳ lạ này, Võ lâm ngũ bá thay đổi điều lệ: không lấy võ học tranh tài, mà lấy thành ngữ sành điệu-gọi tắt là sành học, phân ngôi cao thấp.
Mở đầu cuộc tranh tài, Tây độc gây sốc bằng xin đọc thơ. Không đợi mọi người đồng ý, lão Độc vật cất giọng rất tha thiết:
“Sát thủ là gì hở bạn
Mà cô giáo bảo tránh xa
Sát thủ là gì hở bạn
Ai nghe cũng nổi da gà
Sát thủ là đầu mưng mủ
Mới trông thấy đã rụng rời
Sát thủ đầu không đội mũ
Dân chơi há sợ mưa rơi…
Sát thủ muôn người chỉ một
Như là chỉ một mạng thôi
Sát thủ nếu ai không trốn
Mũ không có chỗ đội rồi”
Mọi người ngạc nhiên rồi cười rần. Tây độc nói thêm: Đây chỉ là bài thơ nhái thôi, có tựa là Sát thủ.
Bắc cái cười sảng khoái: “Chúc mừng Tây độc con cá gộc! Tiếp theo, tại hạ xin tham gia câu chuyện Thích khách Tèo”.
“Thằng Tèo con bà hai bán ve chai, nhưng rất đẹp trai. Thân phụ không muốn con sau này khổ như con hổ nên trước lúc chết đã trối lại "Nghèo cũng phải cho Tèo đi học". Nhưng hắn lại biếng học mê chơi, hay phá phách và suốt ngày chỉ mơ làm Thích khách Tèo. Tèo vốn đầu to óc như trái nho, đến nỗi sư phụ hắn còn phải nói mát “Không phải chú dốt, chỉ vì mẹ chú quên cho i ốt vào canh”. Nhưng hắn lại rất liều, nổi tiếng với câu “Một khi đã máu thì đừng hỏi bố cháu là ai”. Tài năng có hạn, lựu đạn (nổ) có thừa, lại ác như con tê giác, dã man con ngan và lạnh lùng con thạch sùng, nên chẳng mấy chốc hắn trở thành Đệ nhất thích khách Tèo. Hắn dám thách đấu với Sát thủ trên cây đu đủ và cho gã này chuyển sang nghề cạo mủ cao su.
Một hôm, hắn bỗng thấy chán như con gián, bực như con mực, ngấy như bọ chấy, hắn thấy những gì mình làm được đều là chuyện nhỏ như con thỏ, còn chuyện bèo như... vợ thằng tèo là mình chưa làm được. Thế là hắn lấy vợ! Sau đêm tân hôn, đột nhiên hắn bỏ nhà đi biệt tích con chim chích. Hỏi vợ Tèo, thị im như con chim. Sau bị hỏi riết, thị thở dài: "Đẹp trai mà hai phai".
Mọi người lại được một trận cười. Đông tà cười hà hà tiếp: “Xin hầu các hạ chuyện Romeo phải live show”.
“Romeo (Rô) và Juliet (Ju) là con cưng của hai nhà quyền quý nổi tiếng khắp vùng. Ju xinh đẹp, hồn nhiên như cô tiên, nhí nhảnh như con cá cảnh, còn Rô thì sành điệu củ kiệu, chảnh như cây cảnh... Lần đầu gặp nhau, chàng và nàng đã ngất ngây con gà tây. Rô và Ju yêu nhau trong sáng (không có phang nhau trong tối). Họ yêu nhau đắm đuối con cá chuối, ăn ý như đâu cần đó có, thịt chó có mắm tôm, tiếc là hai nhà lại ghét nhau.
Đau khổ, Rô chỉ còn biết gào thét trong toa lét, còn nàng Ju buồn như con chuồn chuồn, suốt ngày hát mãi "thành phố buồn, nhớ không Rô, cơn gió chiều lạnh buốt Rô Jù...".
Rồi một hôm nàng lên Facebook than thở như con ở rằng "Em muốn sống bên Rô trọn đời" mà lòng tê tái con gà mái. Rô đọc được mà đau đớn như trai mới lớn bị xích ở nhà: "Trời ơi, con chỉ muốn sống đơn giản cho đời thanh thản, con chỉ có một mơ ước đơn giản như đan rổ, bình thường như cân đường hộp sữa là được sống bên Ju trọn đời, vậy mà sao đời chúng con lại đen như con mèo hen?". Thật là đau lòòòòng!!
Ngày bị cha bắt lên xe bông với gã phi công già, Ju uống thuốc tự tử. Hay tin Rô vội vã trở về tìm Ju, rồi trong cơn tuyệt vọng, chàng nhận ra ánh sáng cuối đường hầm chính là ánh đèn đầu xe lửa, hết thuốc chữa rồi, bó tay chấm com rồi, chàng rút gươm tự sát chết bên cạnh nàng. Ngờ đâu hồi sau Ju tỉnh lại, thấy Rô đã chết, nàng tuyệt vọng, thôi rồi còn chi đâu Rô ơi, nàng rút dao tự vẫn. Thật là đau lòòòòng!”.
Câu chuyện bi kịch này khiến ngũ bá rớt nước mắt, thấy lòng ngậm ngùi ly rượu mùi. Không khí bỗng chùng như đứt dây mùng.
Phải mất một lúc, Nam đế mới lên tiếng phá tan không khí u buồn: “Tại hạ đã từ giã cõi tục, không màng đến chuyện tranh hùng. Lại nữa, tại hạ chỉ biết có mỗi Nhất dương chỉ, nào biết được Nhị thiên đường, Tam quốc chí, Tứ đổ tường, Ngũ vị hương, Lục chỉ cầm ma, Thất kiếm hạ sơn, Bát đại tinh thông, Cửu dương chân kinh... đủ thứ từa lưa hạt dưa, tè le hạt me, tùm lum trái sung như các hạ. Hôm nay nghe được nhiều chuyện hay, phải nói là mừng như đau bụng uống trà gừng. Tuy nhiên, tại hạ vẫn không hiểu từ "live show" trong Romeo phải live show”.
Đông tà cười hí hí: “Live show ý nói là sống với Rô (live là sống, show thì vần với Rô) đó mà!”.
Trung thần thông Vương Trùng Dương nãy giờ ngây ngô như bí ngô nhìn mọi người, cuối cùng cũng bật cười ha hả: “Tại hạ pó tay chấm com rồi! Món này tuyệt đối không phải là sở trường của tại hạ, nếu cố quá sẽ thành quá cố. Phải nói rằng tại hạ sướng như con mực nướng mà tuyên bố: Xin chúc mừng Tây độc con cá gộc, Đông tà hơn bạch xà và Bắc cái thoải con gà mái, lần luận kiếm này thuộc về các các hạ!”.
Mọi người cùng bá vai nhau cười phá lên, rồi đường ai nấy đi, xem như đây là lần luận kiếm không chính thức, chẳng cần phân ngôi cao thấp, vui là đủ rồi!
(Minh Giao)
Núi Hoa Sơn nơi Võ lâm ngũ tuyệt tranh hùng |
Hê hê...Cám ơn NPV.đúng làd kg nhịn đc cười...
Trả lờiXóaHay quá tác giả...cho em xin bản quyền một đoạn nhe...Xin làm quen.em ở Đà Lạt, Lâm Đồng.
Trả lờiXóaXin chào và hân hạn làm quen, giao lưu với bạn Hiếu Nhân qua blog. Còn việc bạn cần thì không có vấn đề gi, chỉ ghi tên tác giả là được rồi. Chúc bạn luôn khỏe, vui nhé!
Trả lờiXóaEm thua cai bac nao nghi ra cau nay. Bac cho em lay lam tu lieu tu lieu co bai tieng viet cua em nhe. Cam on bac truoc.
Trả lờiXóa